Chương 40Don không có tín ngưỡng, tràng hạt hoa hồng vẫn không rời người anh là di vật của mẹ. Chuỗi hạt được làm bằng hạt ngọc thạch màu hồng, màu đỏ tươi dị thường, nó rất dài, treo ở phía dưới của chuỗi là thánh mẫu đang khóc, phần đáy đã chạm tới đỉnh của khung xương chậu.
Đây là do Don chân dài nhưng thân lại ngắn, nên khi anh ngồi trên eo Chamberlain, từ góc độ Chamberlain nhìn anh, Don có vẻ hơi giống thiếu niên trộm trang sức của người lớn.
Bọn họ đang ở phòng ngủ của Chamberlain.
Du hành vũ trụ hai tháng, không nhận được ánh sáng mặt trời nhân tạo, làn da bánh mật của Don đã trắng đi một chút. Don bỗng phát hiện ra điều này, hơi phiền lòng, nhưng nghĩ lại, dựa vào cái gì mà anh phải phiền lòng vì không có dáng vẻ đẹp nhất trước mặt Chamberlain cơ chứ Dựa vào cái gì
Don nhìn xuống Chamberlain, cố gắng dùng vẻ mặt kiêu ngạo che đi bối rối của bản thân, giả vờ thuần thục cởi cúc áo sơ mi chỉnh tề của Chamberlain.
Anh đã sớm thấy khó chịu với đống cúc áo ngày nào cũng cài đến kín mít này lắm rồi.
Da của Chamberlain trắng đến mức gần như ốm yếu - rõ ràng là một quân nhân cường tráng cao gầy, vậy mà làn da vẫn ngoan cố tuân theo quy tắc của gene.
Don tặc lưỡi, chán ghét hừ nhẹ, “Đúng là người Anh.”
Chamberlain mười phần bất đắc dĩ.
Từ cổ áo sơ mi không cài khuy, chiếc dây chuyền bạc xâu thập tự của Chamberlain lộ ra, màu bạc của nó đã xỉn đi vì năm tháng.
Don dùng ngón tay khều nó lên, khiêu khích, “Tên theo đạo Tin lành kia, anh có chắc là anh sẽ không hối hận không Theo tiêu chuẩn của các anh, tôi là một kẻ dị giáo không tin Chúa, thế mà lại đeo chuỗi hạt Thiên Chúa giáo.”
Chuỗi tràng hạt màu hồng cử động theo động tác của Don.
Theo phương diện nào đó mà nói, cái này đúng là một tiểu ác ma thích tra tấn người khác.
Chamberlain mạnh mẽ nắm lấy eo của Don, nghiêm túc trả lời, “Tôi không nghĩ bất đồng tín ngưỡng thì phải trở thành kẻ thù của nhau. Nếu em theo đạo Thiên Chúa, có lẽ chúng ta có thể thảo luận chút về Kinh Thánh khác nhau thế nào, mà tôi cũng sẽ không cố gắng thuyết phục em, nhưng nếu em không phải, thế thì chúng ta việc gì phải phiền não mấy chuyện như thế.”
“Tôi nghĩ câu hỏi đó rất quan trọng, nhưng quan trọng không phải đáp án của tôi, vì tất nhiên đáp án của tôi là không, còn đáp án của em thì sao Em phải biết là, bỏ qua chuyện em không thích, tôi có hơi cố chấp đối với tín ngưỡng của mình - cha mẹ tôi cũng nói vậy, trước hết tôi cần phải nói rõ với em cái này.”
“Tình yêu có thể bày ra phần tốt nhất của một người, cũng sẽ làm lộ ra phần xấu nhất của một người. Tôi cũng không rõ mình sẽ trở thành một người yêu như thế nào, mà dựa vào những gì tôi đã đối xử với em sau khi nhận ra em, tôi cũng không tin tưởng vào bản thân mình lắm. Nhưng mà, nếu em chọn tin tôi, tôi nghĩ tôi sẽ không cho em rời đi đâu.”
Don nhận ra bàn tay nắm lấy eo mình của Chamberlain đang kéo mình về phía hắn, không thể không dùng tay chống trên người Chamberlain, không thì anh sẽ ngã thằng vào lòng Chamberlain mất.
Người Anh nói chuyện đúng là lòng và lòng vòng
Lũ người Anh này không chỉ giỏi gian xảo từ xưa mà còn hay thích đội nồi cho người Pháp, hơn nữa lại còn giả đứng đắn.
Nghe thử xem, những lời này là tiếng người ư
Don đang định nói cái gì châm biếm, lại không cẩn thận nhìn vào mắt Chamberlain.
Đôi mắt xanh lục ấy như phỉ thúy rực rỡ cháy lên, bên trong ngập tràn ham muốn chiếm hữu. Tình cảm mãnh liệt như vậy thực sự dành cho anh ư Don dường như không thể tin vào mắt mình.
Don rời mắt đi, tỏ vẻ lạnh lùng, nói, “Anh cho rằng mình có nhiều ưu điểm lắm sao Tôi tạm thời chưa ghét anh đến mức không muốn anh, mà anh lại còn muốn tôi không rời khỏi anh ư, buồn cười thật đấy Thay vì dùng những lời này ‘uy hiếp’ tôi, lẽ ra anh nên cố gắng làm tôi hài lòng mới đúng.”
Chamberlain tán đồng, “Cục cưng à, em nói rất đúng.”
Hành động luôn thuyết phục hơn lời nói.
Hương hoa hồng bỗng tỏa ra, kỳ phát tình cũng kéo tới, nhưng Don lại không ngửi được mùi pheromone nào khác, chứng tỏ đối phương cũng chẳng động tình với mình. Anh tức giận đẩy Chamberlain đang nghiêm túc hôn mình ra. “Pheromone của anh”
Không biết người yêu vì sao lại tức giận, Chamberlain cảm thấy khó hiểu.
Sau đó, hắn bừng tỉnh, kiên quyết ấn Don lại. Don cáu, “Anh…”
“Em không ngửi thấy ư Là hoa hồng,” Chamberlain cúi đầu, khiến Don có thể dễ dàng ngửi được gáy mình, đồng thời ánh mắt hắn cũng dán chặt vào sau cổ của anh. Alpha không thể đánh dấu Alpha khác, nhưng cắn một cái chắc cũng không có vấn đề gì đâu
“Chúng ta có mùi pheromone giống nhau.”
Chamberlain nói xong, răng nhọn hiện ra, nhắm vào sau cổ của Don.
Thượng tá tóc vàng mắt tím xinh đẹp không hề phòng bị, tiếng kêu vì đau vang lên giữa những tiếng động lộn xộn khác bỗng trở thành một tiếng nức nở ái muội.
Anh theo bản năng muốn thoát ra, nhưng lại bị người đàn ông như sói săn mồi bên trên chế trụ, không có đường trốn tránh.
Lần thân mật này dài hơn hẳn những gì Don mong muốn.
Hoa hồng quấn quít hoa hồng, gai nhọn mạnh mẽ đâm vào cánh hoa, hương hoa ngày càng trở nên ngào ngạt, như một trận gió lốc hoa hồng.
Don trong lúc hoảng hốt phát hiện Chamberlain dừng lại, lại còn nhàn nhã thoải mái nói, “Ở Trái đất, hoa hồng chính là quốc hoa của Anh quốc.”
Không biết người này có đang cố ý hay không nữa.
Chamberlain nhìn người yêu xinh đẹp của mình - anh mệt đến mức phải thở dốc bằng miệng, lại còn đang cậy mạnh trừng mắt nhìn hắn. Người yêu của hắn phong tình đến mức ma quỷ cũng phải tan tác đầu hàng.
Chamberlain dùng một tay vòng qua eo bế Don lên, mang cơ thể mềm mại lại gần môi, hôn, “Em là quốc hoa của tôi.”
Đang bị ôm lên như mèo, Don lúc này chỉ muốn đánh cái đầu chó của Chamberlain một cái.
Hắn vẫn còn sức để nói cái này cơ đấy.
Cả hai đều là Alpha, chẳng lẽ tín ngưỡng có thể tăng thể lực ư
Hiện tại thờ Chúa có còn kịp không
Don miên man nghĩ, rất nhanh lại bị kéo về giường.
...
(đọc tiếp ở wattpad @kaedehara_yuki)